mang mang | tt. Mênh-mông mờ-mịt: Võ-trụ mang-mang. |
mang mang | trt. Gấp-rúc, vội-vàng. |
mang mang | tt. Mênh mông, mịt mờ: Trời đất mang mang. |
mang mang | tt (H. mang: bận rộn) Bận rộn quá: Công việc còn mang mang, chưa làm xuể. |
mang mang | tt. Mênh-mông: Mặt đất mang-mang biết mấy chừng (Th.Lữ) |
mang mang | Mênh-mông mờ mịt: Trời đất mang-mang. |
Mùa xuân của tôi mùa xuân Bắc Việt , mùa xuân của Hà Nội là mùa xuân có mưa riêu riêu , gió lành lạnh , có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh , có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xam có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng... Người yêu cảnh , vào những lúc trời đmang mang mang như vậy , khoác một cái áo lông , ngậm một cái áo lông , ngậm một ống điếu , mở cửa đi ra ngoài tự nhiên thấy một cái thú giang hồ êm ái như nhung và không cần uống rượu mạnh cũng nghe như lòng mình say sưa một cái gì đó có lẽ là sự sống ! Anh có thể đạp cỏ trên Hồ Gươm , đợi đến sâm sẩm tối ra ngồi ở Thuỷ Tạ nhìn các côgái đẹp như tiên mặc áo nhung , áo len trăm mầu ngàn sắc , in bóng hình xuống đáy nước lung linh ; anh có thể vào một nhà hát thưởng vài khẩu trống , " mở quả mứt " phong bao cho các chị em , rồi uống với mỗi em một ly rượu " lấy may " ; anh có thể đi vào một ngôi chùa khói nhang nghi ngút , đưa mắt nhìn xem có cô nào thực xinh thì quỳ nganh xuống bênh cạnh cầu Trời khấn Phật cho cô càng ngày càng đẹp và trong năm lấy được một người chồng xứng ý như... anh vậy. |
Ờ này , hầu hết chúng ta gặp lúc trời sầu ngất ngất , lòng hâmang mangang , thường ngâm câu thơ cổ : Thương nữ bất vi vong quốc hận Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa Nhưng có mấy ai nhớ rằng Hậu Đình Hoa , nguyên thuỷ là của một anh chàng thấy mùa thu đẹp như điên không chịu được , đã sai các cận thần soạn ra bản hát ấy để cùng hát với khúc “Ngọc Thụ” đêm rằm tháng tám ở Vọng Nguyệt đình trong ngự uyển ? Cái anh chàng mê mùa thu xanh ấy là một vị vua chơi bời vô độ , hoang dâm có tiếng , tên là Trần Hậu chủ. |
Không biết có phải tại hiếm mà quý ? Tại thương vợ quá , phàm vợ làm món gì cũng thấy ngon dội hẳn lên ? Hay là bởi tại thời tiết hiu hiu lạnh , mang mang buồn , ăn vào thấy ngon hơn ? Mà cũng không biết có phải tại con cá mòi ngoài Bắc nó li kì hơn con cá mòi ở Nam và ở Trung ? Sách “Giao Châu Ký” chép rằng ở miền bể phía Nam có thứ cá vàng đến tháng chín hoá ra con chim cút , trứng ăn vào bổ thận tráng dương , thịt chữa được các chứng phiền muộn , cảm lị , thì sách “Thoại thực kì văn” của Trương Quốc Dụng cũng ghi rằng cá mòi là do con chim ngói hoá ra , cái ruột con cá mòi là cái mề của con chim ngói. |
Vì thế người ta gọi cụ là "cụ Còng" và bánh cuốn của cụ độc nhất trong hồi đó là bánh cuốn cụ Còng chớ chẳng gọi là bánh cuốn nhân thịt , nhân tôm gì hết ! Bây giờ , mỗi khi ngồi thưởng thức thứ bánh cuốn Ninh Thịnh , nhai nhè nhẹ rồi ngồi mà suy nghĩ , tôi lại tưởng thấy lại ở đầu lưỡi cái dư vị bánh cuốn cụ Còng ăn cứ êm lừ : nhân làm thanh cảnh , mà lại chấm với nước mắm ô long hảo hạng , chết thật ! Ngon đến thế là cùng... Tức một nỗi là cái ngon đó nó thoang thoảng như da thịt của một người đàn bà đẹp vừa gội đầu bằng nước nấu lá mùi ; người ta mang mang tự hỏi không biết mùi thơm đó từ đâu ra , từ hương nước tắm hay từ da thịt? Hương đó thoảng qua , rồi mất đi , rồi hiện lại , không ai còn biết lấy gì làm chuẩn đích để níu cái hương đó lại và phân tách xem sao. |
Anh hãy thử tưởng tượng giữa hoàn cảnh mang mang buồn như thế mà tự nhiên vợ ở đâu lại mang đến cho mình một mẻ ngô vừa rang xong , thơm ngào thơm ngạt cả nhà lên , có phải tự nhiên lòng anh đương lạnh bỗng ấm hẳn lên không? Thật là món quà kỳ lạ ! Tiền chẳng đáng bao lăm mà có khi làm cho ta hé thấy cả một chân trời an ủi ! Mẻ ngô để ở bên cạnh ta mời chào mới thắm thiết làm sao ! Hột nào cũng nở bung ra , trắng mươn mướt như những cánh hoa mai hàm tiếu , phô phang kín hở nhụy vàng... Vốc một nắm nhỏ vào tay , anh sẽ thấy khí ấm truyền vào trong người anh như thương yêu của một người tình mới , dâng hoa lòng buổi ban đầu. |
Sau rặng tre ấy , biển cả còn lâu đời hơn , vẫn đang rỡn sóng , mang mang một màu xanh lục. |
* Từ tham khảo:
- mang mẻ
- mang nặng đẻ đau
- mang nhiên
- mang nhiễu
- mang ơn
- mang tai