thanh bình | tt. Yên-lặng, yên-ổn: Non-nước thanh-bình. |
thanh bình | - t. Yên vui trong cảnh hoà bình. Đất nước thanh bình. Cuộc sống thanh bình. Khúc nhạc thanh bình. |
Thanh Bình | - (huyện) Huyện thuộc tỉnh Hà Nam, thành lập từ 15-9-1969 do hợp 2 huyện: Thanh Liêm với Bình Lục, từ 19-1-1974 được chia trở lại 2 huyện cũ (x. Thanh Liêm; x. Bình Lục) - (huyện) Huyện ở phía bắc tỉnh Đồng Tháp. Diện tích 363km2. Số dân 152.700 (1997). Địa hình đồng bằng phù sa và cù lao Tây. Đất phèn chiếm khoảng 45% diện tích. Kênh An Phong-Mỹ Hoà, Đốc Vàng Hạ, Đốc Vàng Thượng, sông Tiền chảy qua huyện và hai mặt cù lao Tây. Giao thông đường thuỷ trên sông Tiền và kênh rạch, tỉnh lộ 30 chạy qua. Huyện thành lập từ 23-2-1983, do chia huyện Tam Nông thành 2 huyện: Tam Nông và Thanh Bình, gồm 1 thị trấn (Thanh Bình) huyện lị, 12 xã - (phường) tên gọi các phường thuộc q. Hải Châu (Đà Nẵng), tp. Biên Hoà (Đồng Nai), tp. Hải Dương (Hải Dương), tx. Điện Biên (Lai Châu), tx. Ninh Bình (Ninh Bình) - (xã) tên gọi các xã thuộc h. Bạch Thông (Bắc Kạn), h. Bình Long (Bình Phước), h. Thống Nhất (Đồng Nai), h. Thanh Liêm (Hà Nam), h. Chương Mỹ (Hà Tây), h. Thanh Hà (Hải Dương), h. Mường Khương (Lào Cai), h. Chợ Gạo (Tiền Giang), h. Vũng Liêm (Vĩnh Long) |
thanh bình | tt. Yên vui, không có chiến tranh, loạn lạc: đất nước thanh bình o Nước thanh bình ba trăm năm cũ (Chinh phụ ngâm). |
thanh bình | tt (H. thanh: trong sạch; bình: yên ổn) Nói cảnh đất nước được yên ổn, không có chiến tranh: Nước thanh bình ba trăm năm cũ (Chp); Bốn phương biển cả thanh bình (BNĐC). |
thanh bình | tt. Yên, không có loạn, có giặc: Nước thanh-bình ba trăm năm cũ (Ng. gia. Thiều). |
thanh bình | Yên lặng: Nước thanh-bình ba trăm năm cũ (Ch-Ph). |
Một cảnh thanh bình thú vị diễn ra thấp thoáng ở ngoài vường , sân gác. |
Đó là mùa tế thần , tế thánh , mùa rước kiệu của cả Phật giáo lẫn Công giáo , mùa đánh cờ người , cờ bỏi , mùa rước sắc , mùa chọi gà , chọi cá , nhưng quyến rũ nhất và đặc biệt nhất là những cuộc đấu vật ở Hà Lạng , Trà Lũ , Hoành Nha , Mai Động… Bây giờ , ngồi trong nhà xinê chật hẹp ở cái xứ sở đáng yêu bốn mùa nắng chói , xem những tay “sumô” đấu “păng tờ rát” bẻ đầu , bẻ cổ , bẻ chân , bẻ tay nhau oanh oách , tôi thích mơ về một thửothanh bìnhnh xưa cũ , cứ vào khoảng tháng ba thì lại đội một cái mũ dạ bẻ cụp , mặc “tờ reng cốt” hút thuốc lá “com măng đơ” đi về Mai Động xem thi vật. |
Bao giờ cũng vậy , nghe tiếng chim hót như thế tôi cũng thức dậy , nhưng không mở mắt vội , cứ nằm mà nghe khúc nhạc của chim và tôi ưa nằm đoán một mình xem tiếng nào là tiếng chim sâu , tiếng chim khuyên , tiếng nào là tiếng chào mào , tiếng chích choè , và tiếng nào nữa là tiếng chim vu , bạc má… Không khithanh bìnhnh lúc ấy hiện lên từ trong ngọn gió , từ tiếng động ở trong nhà , từ cái xẻng của người phu xúc đất dắt vào trong đường rầy xe điện cho đến cái tiếng chổi chà cán dài ngòng của người quét đường làm việc một cách thong đong , nhàn nhã. |
Ấy là tại vào cái thuở thanh bình ấy , pháo đốt suốt cả đêm không ngớt một phút nào , người đi lễ đông nườm nượp , lại thêm có những người có lẽ vì vui quá cứ ngửa mặt lên trời đi ngâm thơ bô bô ở ngoài đường ! Ôi những đêm giao thừa xa xôi , những đêm giao thừa cực lạc , đi không bao giờ trở lại , ta chẳng còn thấy thần thánh xuống trần để vui cuộc đời trần tục , ta chẳng còn thấy Đức Tin ngời lên trong ánh mắt của muôn người… Cố nhân ơi , cố nhân đem theo biết bao nhiêu hương vị đậm đà của kiếp sống khiến cho những giao thừa còn lại chỉ là thừa mà thôi… Em ở mình đây , trời nắng lắm , Sài Thành không biết có xuân sang. |
Tất chỉ những thứ đó hiện ra rồi biến đi trong một thế giới kì ảo lạ lùng mà người cảm thông với vật , chuyện trò thân ái với nhau chớ không có một tí ti gì là thù ghét… Thôi rồi , bây giờ còn làm sao mà thấy lại được những giấc mơ thơ mộng như thế nữa , bao giờ mới lại được sống ngàthanh bìnhnh mà người ta lấy tay vuốt ve từng cái lá , nương gót chân đi sợ làm đau từng ngọn cỏ , mà cũng đến bao giờ Nam , Bắc mới hết qua phân để cho người li hương lại được trở lại quê nhà vui dưới mái nghèo , kể lại tình kiều tử mười mấy năm đằng đẵng và cùng nhau nhắc lại hồn quan sơn trong lửa đạn dãi dầu. |
Ngày ấy bây giờ đâu ? Và bao giờ còn ngày ấy ? Tôi nghĩ đến bao nhiêu người sợ hãi những bộ mặt xâm lăng dữ dội , mơ về một ngày êm athanh bìnhnh xưa cũ , và chỉ mơ có vậy , mà mộng không thành phải mang một sự tiếc hận ra đi mãi mãi ở “quê người đất khách”. |
* Từ tham khảo:
- thanh cao
- thanh cao
- thanh dã
- thanh danh
- thanh đàm
- thanh đạm