Mịch , trong thâm tâm , đã cảm thấy đủ hết mọi nỗi chán chường của người bị cảnh ngộ ép duyên , của một người bị để lạnh lùng , và đã ước ao một sự phi thường gì dun dủi cho Long có can đảm đương lúc đêm hôm , cũng trèo tường vượt rào , mà đến gõ cửa phòng của Mịch , rồi chạy vào ôm choàng lấy Mịch áp mặt vào má Mịch , để rỏ xuống vài giọt lệ đau khổ thương xót rồi hai người sẽ ôm nhau mà khóc lướt mướt , mà cùng hối hận , mà cùng ganh nhau để xin tha thứ cho nhau , tranh nhau thỏ thẻ những lời ái ân nũng nịu , rồi vào cuộc chung chăn chung gối , tha hồ mà nõn nường âu yếm cho đến mê đến mệt , đến mất lý trí đến bay linh hồn , đến chán chê , đến lăn lóc , cho đến trơ ra như gỗ , như đá... Rồi thì chết ! Chết cả đôi , ôm nhau mà chết , đem mối hận nghìn thu xuống suối vàng cho nó tiêu tan đi , sẽ yêu nhau dưới âm cung , nhưng lúc chết thì phải trên một giường... để cho Nghị Hách trông thấy cảnh tượng rùng rợn ấy , để cho lão biết rõ ràng không phải hễ cứ lắm bạc , nhiều tiền là mua được cả linh hồn của người ta ! Mịch đã dám có những ý nghĩ bất thường , gan góc đến như thế. |
* Từ tham khảo:
- âm cuối
- âm cực dương hồi
- âm dịch
- âm dung
- âm duy
- âm duy mạch