vía | dt. 1. Yếu tố vô hình (khác với hồn) phụ vào thể xác, khiến người ta sống được hoặc có thể đem lại may rủi, theo duy tâm: ba hồn bảy vía o Sợ mất vía o Chạm vía o vía xấu o vía tốt o giải vía. 2. Vật đeo trên người hoặc để đốt nhằm tránh tai hoạ bệnh tật, theo mê tín: đeo vía o đốt vía. 3. Vật bằng giấy, vải dùng trong tang lễ xưa để làm thứ đưa linh hồn người chết lên trời, theo mê tín: cờ vía. 4. Lễ ngày sinh của thần thánh, trời Phật: ngày vía Phật. |
vía | dt Sức vô hình của người ta, phụ vào thể xác, theo quan niệm mê tín: Ba hồn bảy vía của đàn ông; Ba hồn chín vía của đàn bà; Ngất nga ngất ngưởng như xã trưởng mất vía (tng); Sợ mất vía (tng). ế hàng phải đốt vía. tt Biểu hiện uy lực thiêng liêng: Ngày vía Phật; Cờ vía. tht Từ dùng để tỏ sự sợ: Vía! Tôi chẳng dám làm thế đâu!. |
vía | dt. Phần linh-hoạt trong hình-thể cho người ta sống, xét đoán được: Tây-thi mất vía, Hằng-nga-giựt mình (Ng.gia-Thiều). |
vía | .- 1. d. Sức vô hình của người ta, do thể xác mà có, theo mê tín: Sợ mất vía. 2. t. Dùng để biểu hiện uy lực: Cờ vía; Gươm vía. |
vía | Phần linh-hoạt phụ vào hình-thể, làm cho người ta sống được: Sợ mất vía. Yếu bóng vía. Chạm vía. Dữ vía. Nghĩa bóng: Đồ làm biểu-hiệu cho oai lực: Cờ vía. Gươm vía. Văn-liệu: Ba hồn, bảy vía (T-ng). Người thì chẳng đáng đồng chì, Ba hồn, chín vía đòi đi võng đào (C-d). Tây-thi mất vía, Hằng-nga giật mình (C-O). Để thần mất vía dể đèn tủi thân (L-V-T). Ai ai mất vía hãi-hùng sợ kinh (H-Trừ). |
Trương nhẹ hẳn người : Không , em làm anh hềt cả hồn vía... Anh định nói chuyện đến... đến cái áo cánh... hôm ấy cơ mà... Đố anh đoán được. |
Nàng cúi nhìn và mỉm cười nói : Hú vía ! Cái ấm cũ em lại ngỡ là cái ấm mới mua. |
Vừa lúc đó ông giáo Lâm bước vào phòng , giơ tờ nhật báo lên bảo Thảo và Loan : Bắt được một người ở Phú Thọ mà người ấy hình như... Thảo hốt hoảng đứng lên giật lấy tờ báo , đưa mắt tìm chỗ đăng tin , đọc vội vàng rồi vứt xuống bàn , gắt chồng : Cậu chỉ làm cho người ta hết hồn vía. |
Lâm cười nói : Thì tôi đã bảo gì đâu mà hết hồn vía. |
Giao gấp sách lại , quay mặt ra phía vườn , thấy vợ bạn đương đăm đăm nhìn mình : Hú vía ! Chị Minh ! Tôi thoáng thấy bóng trắng trắng lại ngỡ là ma. |
Tuyết nhìn theo , gọi : Anh giáo ơi ! Chương ngoảnh cổ lại : Còn gì nữa ? Anh giáo ơi ! Em bắt chước tiếng cô ả có giống như hệt không anh ?... Vậy khi khác em đến chơi nhé , vì hôm nay anh gặp vía ai nên không muốn tiếp em. |
* Từ tham khảo:
- vích
- vích
- vích đốc
- việc
- việc bé xé ra to
- việc đã rồi