rạn nứt | tt. Vừa chớm nứt, có đường rạn rất hẹp và cạn: Cái bình rạn nứt. // (B) Có mòi chia-rẽ, sắp tan-rã: Tình bè-bạn đã rạn-nứt; Sự đoàn-kết nội-bộ vừa rạn nứt. |
rạn nứt | - tt 1. Có những vết rạn khá lớn: Cái bát rơi đã rạn nứt rồi. 2. Không được nguyên vẹn; Không có sự đoàn kết chặt chẽ: Tình đoàn kết rạn nứt; Tình bạn rạn nứt; Nguy cơ rạn nứt. |
rạn nứt | đgt. 1. Bị rạn nhiều chỗ: Gạch ngói bị rạn nứt thế này thì ai mua làm gì. 2. Bắt đầu tổn thương, sứt mẻ, không còn tình cảm tốt đẹp như trước nữa: Quan hệ vợ chồng bị rạn nứt o Tình bạn bị rạn nứt. |
rạn nứt | tt 1. Có những vết rạn khá lớn: Cái bát rơi đã rạn nứt rồi. 2. Không được nguyên vẹn; Không có sự đoàn kết chặt chẽ: Tình đoàn kết rạn nứt; Tình bạn rạn nứt; Nguy cơ rạn nứt. |
Những thầy đồ cùng thế hệ với ông không thể mơ ước chỗ dạy học nào thoải mái hơn ! Chính vào lúc đó , chân đế của đời ông gần như sắp rạn nứt , sụp đổ. |
Cũng lại chính những ngày này tình cảm giữa cô và gia đình nhà chồng bắt đầu rạn nứt. |
Khi ấy , tôi được sống trong một vùng đất mà thủơ ấu thơ , khi những ước mơ khát khao , chưa bị tuổi đời , sự nếm trải làm rạn nứt thì mọi thứ đều thanh bình và êm ả. |
Gắp từng chiếc ra , vỗ vào thành chảo cho ráo mỡ rồi để vào đĩa , hỡi người em yêu ạ ! Nhè nhẹ tay thôi , kẻo bánh nó đau , mà rạn nứt như cái bình đựng mã tiên thảo ở trong bài thơ của thi sĩ Pơruyđom đấy ! Đĩa thì trắng , màu sắc của bánh thì tươi , ta cảm giác như đứng trước một núi hoa đủ các sắc màu vui mắt , và khẩu cái của ta tiên cảm là nếu nhón lấy ăn luôn một chiếc thì ngon đáo để. |
Cũng lại chính những ngày này tình cảm giữa cô và gia đình nhà chồng bắt đầu rạn nứt. |
Nữa đây lại là Tế Hanh , người ngay từ năm 20 21 tuổi đã cảm thấy mình là một con đường quê , "kéo nỗi buồn không dạo khắp làng" , đã thấm thía rằng ở đời có cả mất và được vui và buồn : Tôi đã từng đau với nắng hè Da tôi rạn nứt bởi khô se Đã từng điêu đứng khi mưa lụt Đất lở thân tôi rã bốn bề San sẻ cùng người nỗi ấm no Khi mùa màng được , nỗi buồn lo Khi mùa màng mất tôi ngây cả Với những tình quê buổi hẹn hò Và thế đời tôi hết cái buồn Trong lòng cực khổ đắm say luôn Tôi thâu tê tái trong da thịt Hương đất hương đồng chẳng ngớt tuôn Tế Hanh ấy , khi về già , viết Cái tủ sách của cha tôi , có gì là lạ? Khi nghe tôi nhắc đến Lời con đường quê , Tế Hanh nói ngay : Ấy đấy chính là bài thơ đầu tay tôi viết. |
* Từ tham khảo:
- ran-đơ
- rang
- rang rảng
- ràng
- ràng
- ràng