cằn | tt. Khằn, đẹt, còi, không nẩy-nở, không sởn-sơ: Già cằn. |
cằn | đt. Mót, nhặt, để dành, chắt-lót: Cằn từng đồng. |
cằn | đt. Gắt-gỏng, trách-móc, phàn-nàn. |
cằn | tt. 1. (Đất trồng trọt) thiếu hoặc không có chất dinh dưỡng, chất màu mỡ: đất cằn o ruộng cằn. 2. (Cây cối) còi cọc, không lớn lên, không mọc lên được, thường do thiếu chất dinh dưỡng: Cây cằn o Lúa cằn. |
cằn | đgt. Mót nhặt, dành dụm: Có cằn tánh mới có ăn, Buông tay có thủa nhăn răng nhăn mồm (cd.). |
cằn | tt 1. Nói cây cối không phát triển tốt được: Ao lầm, sen rẽ, rào thưa, cúc cằn (BCKN) 2. Hao mòn, không phát triển được: Cuộc thành bại, hầu cằn mái tóc (Cgo). |
cằn | tt. Còi tóp, không lớn lên được: Đất xấu chỉ sinh những cây cằn. |
cằn | t. 1. Không lớn lên được: Cây cằn. 2. Nói đất xấu, cây cối không lớn lên được: Đất cằn. |
cằn | Còi lại không lớn lên, mọc lên được: Cây cằn, lúa cằn. Văn-liệu: Gốc cằn cỗi rộm khó xem (Nh-đ-m). Cuộc thành-bại hầu cằn mái tóc (C-o). |
Nếu nàng không đi làm lẽ , mà lấy Tạc , hẳn cái vui sướng trong gia đình như gia đình Khải , nàng cũng được hưởng chẳng đến nỗi sống cằn cỗi như bây giờ. |
Vợ chàng , người đàn bà cằn cỗi , chua ngoa , ngồi bán gạo ở cửa hàng hồi đó , còn là cô Liên , một thiếu nữ mảnh dẻ dịu dàng , hai con mắt đẹp lúc nào cũng như đương mơ một giấc mơ xuân. |
Nàng bảo bạn : Nhưng dẫu sao , em sẽ cố can đảm như lời chị dặn em , tuy em đã hỏng cả một đời , em hết cả tuổi xanh chứa chan hy vọng của em giam hãm vào một đời cằn cỗi. |
Rồi Loan thở dài , nghĩ đến chẳng bao lâu nữa , ngày tháng trôi mau sẽ em lại cho nàng cái tuổi già với tấm lòng thờ ơ , nguội lạnh để kết liễu một cuộc đời cằn cỗi , ảm đạm , không từng có chút ánh sáng của một ngày vui tươi chiếu rọi. |
Những nỗi đau khổ nàng phải chịu , những người chung sống với nàng , bấy lâu đã làm cho nàng hầu thành ra một người khác , tính nết cay chua và tâm hồn cằn cỗi. |
Chàng khẽ hỏi Liên rằng : Anh ấy hôm nay làm sao vậy ? Liên chép miệng , khẽ đáp : Chả biết anh ấy chiêm bao chiêm biếc những gì rồi sinh ra thế này ! Nghe tiếng vợ và bạn thì thào nhưng không rõ là chuyện gì , Minh lại càng tức tối , cằn nhằn bảo vợ : Khách đến chơi mà sao không có đèn đóm , để tối ‘Mò’ như thế này ! Thấy Minh nhấn mạnh chữ ‘mò’ , Văn không khỏi tức cười , song vẫn bình tĩnh nói : Thôi ! Có trăng cũng đủ rồi anh ạ ! Nhưng Liên vẫn ngoan ngoãn vào trong nhà đem cây đèn ra thắp. |
* Từ tham khảo:
- cằn cặt
- cằn cọc
- cằn cỗi
- cằn nhằn
- cẳn nhẳn
- cằn rằn