thế đời | dt. Đường đời. |
Dũng nói : Có thế mình mới cố đuổi theo nó , mà có thế đời mới vui , mới đáng sống. |
Anh cũng biết cái thảnh thơi trong lòng là ít người có , và nếu bao giờ cũng giữ được thảnh thơi , thời cứ như thế đời người ta sống cũng đã dễ chịu và chính đính lắm rồi. |
Anh về hái đậu trảy cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên Chợ lỡ phiên tốn công thiệt của Miệng tiếng người cười rủa sao nên Lấy chồng phải gánh giang sơn Chợ phiên còn lỡ , giang sơn còn gì ! BK Anh về bứt đậu bứt cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên Chợ lỡ phiên tốn công thiệt của Miệng tiếng người cười rủa sao nên Lấy chồng phải gánh giang sơn Chợ phiên còn lỡ , giang sơn còn gì ! Anh về bứt đậu bứt cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên Chợ lỡ phiên tốn công hại của Miệng thế đời người rủa sao nên Lấy chồng phải gánh giang sơn Chợ phiên còn lỡ , giang sơn còn gì ! Anh về hái đậu hái cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên Chợ lỡ phiên tốn công thiệt của Miệng tiếng người cười rủa sao nên Lấy chồng phải gánh giang sơn Chợ phiên còn lỡ , giang sơn còn gì ! Anh về trảy đậu hái cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên Chợ lỡ phiên tốn công thiệt của Miệng tiếng người cười rỡ sao đang Lấy chồng phải gánh giang sơn Chợ phiên còn lỡ , giang sơn còn gì ! tnpd Anh về hái đậu trảy cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên Chợ lỡ phiên tốn công thiệt của Miệng tiếng người cười rõ sao nên Lấy chồng phải gánh giang sơn Chợ phiên còn lỡ , giang sơn còn gì ! Anh về hái đậu trảy cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên Chợ lỡ phiên tốn công thiệt của Miệng tiếng người cười rỡ sao nên Lấy chồng phải gánh giang sơn Chợ phiên còn lỡ , giang sơn còn gì ! Anh về hái đậu trảy cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên Chợ lỡ phiên tốn công thiệt của Miệng tiếng người cười rỡ sao nên Lấy chồng không gánh giang sơn Chợ phiên còn lỡ , giang sơn còn gì ! Anh về hỏi mẹ cùng thầy Có cho làm rể bên này hay không ? Anh về kẻo vợ anh trông Kẻo con anh khóc , ai bồng cho anh. |
Nữa đây lại là Tế Hanh , người ngay từ năm 20 21 tuổi đã cảm thấy mình là một con đường quê , "kéo nỗi buồn không dạo khắp làng" , đã thấm thía rằng ở đời có cả mất và được vui và buồn : Tôi đã từng đau với nắng hè Da tôi rạn nứt bởi khô se Đã từng điêu đứng khi mưa lụt Đất lở thân tôi rã bốn bề San sẻ cùng người nỗi ấm no Khi mùa màng được , nỗi buồn lo Khi mùa màng mất tôi ngây cả Với những tình quê buổi hẹn hò Và thế đời tôi hết cái buồn Trong lòng cực khổ đắm say luôn Tôi thâu tê tái trong da thịt Hương đất hương đồng chẳng ngớt tuôn Tế Hanh ấy , khi về già , viết Cái tủ sách của cha tôi , có gì là lạ? Khi nghe tôi nhắc đến Lời con đường quê , Tế Hanh nói ngay : Ấy đấy chính là bài thơ đầu tay tôi viết. |
Quan trọng nhất là giữ nguồn nước sạch , liên tục thay tthế đờibố mẹ để tránh thoái hóa giống làm giảm năng suất. |
* Từ tham khảo:
- thế gia tử đệ
- thế gia vọng tộc
- thế gian
- thế giới
- thế giới đại đồng
- thế giới quan