Mùa xuân của tôi mùa xuân Bắc Việt , mùa xuân của Hà Nội là mùa xuân có mưa riêu riêu , gió lành lạnh , có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh , có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xam có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng... Người yêu cảnh , vào những lúc trời đất mang mang như vậy , khoác một cái áo lông , ngậm một cái áo lông , ngậm một ống điếu , mở cửa đi ra ngoài tự nhiên thấy một cái thú giang hồ êm ái như nhung và không cần uống rượu mạnh cũng nghe như lòng mình say sưa một cái gì đó có lẽ là sự sống ! Anh có thể đạp cỏ trên Hồ Gươm , đợi sâm sẩmm sẩm tối ra ngồi ở Thuỷ Tạ nhìn các côgái đẹp như tiên mặc áo nhung , áo len trăm mầu ngàn sắc , in bóng hình xuống đáy nước lung linh ; anh có thể vào một nhà hát thưởng vài khẩu trống , " mở quả mứt " phong bao cho các chị em , rồi uống với mỗi em một ly rượu " lấy may " ; anh có thể đi vào một ngôi chùa khói nhang nghi ngút , đưa mắt nhìn xem có cô nào thực xinh thì quỳ nganh xuống bênh cạnh cầu Trời khấn Phật cho cô càng ngày càng đẹp và trong năm lấy được một người chồng xứng ý như... anh vậy. |
* Từ tham khảo:
- sâm thổ cao li
- sâm thơm
- sâm thương
- sâm thương cách trở
- sầm
- sầm