long đong | tt. Lao-đao, vất-vả, có nhiều trở-ngại: Vì chàng thiếp phải long-đong, Những như thân thiếp cũng xong một bề (CD). |
long đong | - Vất vả, nay đây mai đó, hay gặp nhiều rủi ro: Số phận long đong. |
long đong | tt. Vất vả, khó nhọc không sớm được ổn định vì gặp nhiều điều trắc trở, không may: cuộc sống long đong, lận đận o số kiếp long đong o Xe ngựa trộm mừng duyên tấp nập, Phấn son càng tủi phận long đong (Hồ Xuân Hương) o Ai bảo mắc duyên vào bút mực, Sống đời mang lấy số long đong (Nguyễn Bính) o Người sao kẻ quạt người hầu, Người sao nắng dãi mưa dầu long đong (cd.). |
long đong | tt Vất vả, gặp nhiều nỗi rủi ro: Vì chàng thiếp phải long đong (cd); Suốt đời mang lấy số long đong (NgBính). |
long đong | bt. Vất-vả, rủi-ro nhiều: Phận bèo bao-quãng long-đong (Phan Trần) // Long-đong, lận đận: cng. |
long đong | .- Vất vả, nay đây mai đó, hay gặp nhiều rủi ro: Số phận long đong. |
long đong | Lưu-lạc, vất-vả: Phận hèn bao quản long-đong (Ph-Tr). |
Ngay đến dung nhan cô xét cũng khác xưa , đôi mắt tinh nhanh buổi trước bây giờ lờ đờ như bị ám sau cái màn lo nghĩ ; đôi gò má hây hây nay không biết vì tuổi hay vì phiền não ở đời , đôi má kia đã thành ra hóp lại , hai gò má nổi cao , phải chăng như để tiêu biểu cho kẻ số phận vất vả long đong. |
Ai về đường ấy mặc ai Ta về cày ruộng trồng đồi ta ăn Đỉnh chung là miếng nợ nần Hay chi bó buộc mà lăn lưng vào Mùa xuân phơi phới vườn hồng Ta về đắp đất mà trồng lấy cây Trồng lấy cây mong ngày ăn quả Can chi mà vất vả ai ơi long đong nay ngược mai xuôi Đỉnh chung là cạm trên đời hay chi Ai giàu thì mặc ai giàu Ta về ta ở hái dâu nuôi tằm Ta chăn tằm lấy tơ ta dệt May áo quần khỏi rét ai ơi ! Tham chi tấm áo của người Họ cho ta mặc họ đòi lại ngay. |
Anh đi mấy độ xuân rồi Hoa đào nhuộm máu , tình đời thêm đau Anh ra mang nặng khối sầu Xuân về chỉ để cho nhau ngậm ngùi Cảnh nhà , khổ lắm , anh ơi Có năm thúng thóc vụ mười Tây thu Đi buôn những gỡ cháo hồ Ít hàng , giặc Nhật lại vừa cướp xong Em buồn thân thế long đong Em lo loạn lạc , quặn lòng chia ly Anh ơi , bom đạn bốn bề Thân anh đi lính , mong về nữa đâu ! Với em thương tiếc thương sầu Đời anh nào để mai sau những gì ! Chao ôi , anh chết thảm thế Chết vì ai thế ? Chết vì thằng Tây ! Chết vì giặc nước căm thay ! Đời sau mai mỉa , đời nay chê cười... BK Anh đi mấy độ xuân rồi Hoa đào nhuộm máu , tình đời thêm đau Anh ra mang nặng khối sầu Xuân về chỉ để cho nhau ngậm ngùi Cảnh nhà , khổ lắm , anh ơi Có năm thúng thóc vụ mười Tây thu Đi buôn những gỡ cháo hồ Ít hàng , giặc Nhật lại vừa cướp xong Em buồn thân thế long đong Em lo loạn lạc , quặn lòng chia ly Anh ơi , bom đạn bốn bề Thân anh đi lính , mong về nữa đâu ! Với em thương tiếc thương sầu Đời anh nào để mai sau những gì ! Chao ôi , anh chết thảm thế Chết vì ai thế ? Chết vì thằng Tây ! Chết vì giặc nước căm thay ! Đời sau mai mỉa , đời nay chê cười... Anh đi mô bỏ quạt lang châu Bỏ khăn vuông tím , bỏ sầu cho em ! Anh đi ngang qua cửa sao không vào Hay là anh có chỗ má đào , phụ em. |
Ba bốn năm nay lòng thiếp chí thành Nữ nhi nan hoá , sự tình nam nhi( ?) Phận đàn bà như hoa nở một thì Thiếp xin anh chàng nghĩ lại thiếp tôi thì đội ơn Dù chàng nay trăm giận nghìn hờn Thiếp xin anh chàng sẽ tới đào ton chốn này Có đàn ông tình phụ liễu tây Bơ vơ phận đàn bà con gái thiếp biết rày làm sao ? Song quân tử chí cao Diệu Thường cốt bạch ra vào quyến ong Kể từ khi thiếp tới loan phòng Loan ôm lấy phượng , phượng bồng lấy loan Bởi vì ai cho thiếp tôi phải võ vàng Vì chàng tư lự , dạ càng long đong. |
Bây giờ tư tết đến nơi Tiền thời không có sao nguôi tấm lòng Nghĩ mình vất vả long đong Xa nghe lại thấy Quảng Đông kéo còi Về nhà công nợ nó đòi Mà lòng bối rối , đứng ngồi không an Buồn trông cửa bể chiều hôm Quảng Đông tàu đã tách miền xa xa Trông tàu lại nhớ đến nhà Cánh buồm lơ lửng biết là về đâu ? Buồn trông thăm thẳm theo tàu Khách xuôi , khách ngược biết đâu là nhà ! Trông tàu lại nghĩ đến ta Các lò núi Trọc trở ra , trở vào. |
Chàng đi đâu để nhện buông mùng Đêm năm canh thiếp chịu lạnh lùng cả năm Đêm nay bỏ thoải tay ra Giường không chiếu vắng , xót xa trong lòng Nửa đêm súc miệng ấm đồng Lạnh lùng đã thấu đến lòng chàng chưa ? Đêm qua tắt gió , liền mưa Chàng cầm cành bạc , thiếp đưa lá vàng Một ngày năm bảy tin sang Thiếp những mong chàng , chàng những mong ai Má hồng còn có khi phai Răng đen khi nhạt , tóc dài khi thưa Trông ra phố trách ông Trời Chỗ ăn thì có , chỗ ngồi thì không ! Chém cha cái số long đong Càng vương với chữ tình chung càng rầy. |
* Từ tham khảo:
- long giá
- long giáng
- long hàm
- long lanh
- long lay
- long li quy phụng