lỏn lẻn | trt. Cách cười khiêm-nhượng trước khi mở lời cầu xin: Cười lỏn-lẻn. |
lỏn lẻn | tt. (Cười nói) nhỏ nhẹ, khẽ khàng, với vẻ bẽn lẽn, trông đáng yêu: Cu Tí xấu hổ quay đi, hơi hếch mắt lên trời, chúm miệng cười lỏn lẻn (Bùi Hiển) o Thằng Tấn hai má phinh phính búng ra sữa, lỏn lẻn như con gái (Xuân Thiều) o Bài trắng trẻo, giỏi trai và ăn nói lỏn lẻn như con gái (Triệu Bôn). |
Tôi trách : Sao bây giờ mới đến? Tưởng quên người ta rồỉ Ghét ! Trinh vẫn cười lỏn lẻn , đầu hơi nghiêng nghiêng trông thật hiền lành. |
Nấu cháo cho chú Thẩm với chú út đó chớ ! Con bé Thúy cười lỏn lẻn trên cổ Quyên. |
Thằng Răng Chuột vừa lại gần , chưa kịp lôi gói giấy ra đánh đố , nó đã xua tay : Ra vòi nước rửa miệng đi mày ! Thấy Răng Chuột nghệt mặt không hiểu , Bắp Rang nhăn nhó nói tiếp : Mày vừa ăn mắm ruốc phải không? Ðâu có ! – Răng Chuột giật đánh thót , lỏn lẻn lôi gói giấy trong túi ra Tại em tao kêu tao đem gói mắm ruốc này lên đố mày xem mày nói có trúng không. |
Một tháng bốn trăm ngàn? Tiếng kêu của Ria Mép vang lên từ phía sau Như vậy gần bằng lương mẹ tao bán cửa hàng rồi còn gì ! Răng Chuột lỏn lẻn : Nhiều gì đâủ Thế là nhiều rồi ! Tiếng Hạt Tiêu trầm trồ. |
Chị cười lỏn lẻn , bỏ sang khuấy xoong nước vàng xuộm. |
Thấy cậu tú Loan là người hay chữ có tiếng lại thường đến cửa hàng của mình đọc sách , nên đã bàn cùng chồng mời cậu tú làm gia sư cho các con của mình , gồm : Lê Đỗ Khôi , Lê Đỗ Nguyên (tức trung tướng Phạm Hồng Cư sau này) , Lê Đỗ An và cô con gái Lê Đỗ Thị Ninh Trong hồi ký , nhà thơ Hữu Loan viết : Nhớ ngày đầu tiên tôi khoác áo gia sư , bà gọi mãi đứa con gái lúc đó 8 tuổi mới chịu llỏn lẻnbước lên khoanh tay , miệng lí nhí : Em chào thầy ạ ! |
* Từ tham khảo:
- lỏn nhỏn
- lỏn tỏn
- lõn cõn
- lõn lẽn
- lón cón
- lón lén