chừng nào | trt. Lúc nào, lời hỏi về ngày giờ: Chừng nào anh ra trường? // Ngần nào, mực-độ của sự-việc: Thương mẹ nhớ cha như kim châm vào dạ, Nghĩ đến chừng nào, luỵ hạ tuôn rơi (CD) // Quá mức, không kể xiết: Nhiều biết chừng nào, vui biết chừng nào. |
chừng nào | trgt Bao nhiêu nữa; Bao lâu nữa: Mời chừng nào người?; Chừng nào anh sẽ đi?. lt. Nếu như: Chừng nào còn giặc, ta còn phải đánh. |
chừng nào | trt. Bao giờ, bao nhiêu: Chừng nào thì anh đi? Không biết chừng nào mà kể. |
chừng nào | ph. 1. Bao lâu nữa, bao nhiêu nữa: Chờ đến chừng nào ? 2. Trong suốt thời gian mà... : Chừng nào còn giặc ta còn đánh. |
Chàng nhận thấy dây ràng buộc của gia đình bền chặt là chừng nào ; cái chết của cụ chánh mà Cận với Hà không bao giờ dám mong đối với hai người sẽ là cách độc nhất để được hoàn toàn thoát ly. |
Nàng sẽ lấy được một người khác giàu sang phú quý , được hưởng hạnh phúc biết chừng nào ! Còn bạn ta cũng vậy , anh ta sẽ dành thì giờ quý báu kia cho tương lai , cho người anh ta yêu thương muốn sống chung đời đời thay vì phải bận tâm lo lắng cho một kẻ tàn tật báo hại đời , báo hại người như ta đây !”. |
Chẳng qua là em không chịu nhìn nhận đó thôi ! Nhưng anh có ích kỷ và kiêu hãnh bao giờ đâu ? Minh cười nhạt , nói bằng một cách như thú nhận : Anh chỉ biết nghĩ tới anh thôi ! Chỉ vì ham thích những lời tán tụng mà quên bẵng đi mất rằng cái tật nguyền của anh đã và đang làm phiền em biêt chừng nào ! Như thế thì chẳng phải là ích kỷ thì là gì ? Có lẽ cho tới bây giờ thì anh chưa kiêu hãnh , nhưng biết đâu nếu thiên hạ cứ tiếp tục ca tụng tâng bốc anh mãi thì không chừng anh sẽ trở nên vậy đó ! Nhiều lúc anh nghĩ đến sự dần dà biến cải tâm hồn của bản thân mà anh giật mình. |
Thì giờ đâu để anh viết văn nữa ? Thôi , tôi hiểu anh rồi ! Được người ta mến mộ khen ngợi , anh lại sợ phải đem hết sức ra làm việc để xứng đáng mãi với lời khen ! Chẳng qua là anh kiêu ngạo , tự đắc và tự phụ ! Minh cười hỏi : Còn gì nữa ? Còn lười biếng và ‘rẻ tiền’ nữa chứ sao ! Anh muốn rời xa làng văn giữa lúc anh đang nổi tiếng để gieo ấn tượng vào độc giả là nếu anh còn viết nữa thì văn của anh sẽ còn hay biết chừng nào , và đồng thời cũng để cho thiên hạ luyến tiếc nữa , có đúng không ? Cái trò này xưa như trái đất rồi ! Giữa lúc ấy , Liên đem nước lên mời. |
Anh bắt tay em cho thoả tấm lòng chừng nào nam đáo nữ phòng sẽ hay Anh cũng đã hay : Tôi ngay phò chúa thánh Gái chẳng lấy hai chồng Biết em buông mối chỉ hồng Tiếc anh đi chậm nên đứng ngoài phòng bơ vơ. |
Anh về báo nghĩa sinh thành chừng nào bóng xế rủ mành sẽ hay. |
* Từ tham khảo:
- trồng chậu
- trồng dày
- trồng dây
- trồng hà-lãng
- trồng hột
- trồng kiểng