ai hoài | đt. Buồn nhớ, nhớ não-ruột: Lòng lữ-thứ ai-hoài cố-quận (VD). |
ai hoài | tt. Buồn thương và nhớ tiếc: Du Thần xem thấy ai hoài, Xét trong mình gã có bài phù tiên (Lục Vân Tiên). |
ai hoài | đgt (H. ai: thương xót: hoài: nhớ tiếc) Thương xót và nhớ tiếc: Bụng ai hoài, lạnh ghẻ vì đâu (Ai tư vãn). |
ai hoài | dt. Nhớ-thương tha-thiết: Lòng nặng những ai-hoài khôn gỡ. |
ai hoài hơi ! Biết mình gắt gỏng vô lý , bà phán tươi ngay nét mặt lại : Chưa , ông ạ , vì ông dặn đừng nói cho nó biết vội. |
Cầm chàng ở lại đề bài Cuộc đương vui thú ai hoài về đi. |
Bà đồ vội níu lấy tay người kia van vỉ : " Bác ơi , cháu nó bé hạt tiêu , nó vẫn vào làm trong này " " Có ai hoài cơm , mới mượn con nhà bà " " Thôi thì không công sá gì , bác cho cháu nó hai bữa cơm người lớn làm được tám chín " " Hai bữa ! Hào chưa đầy bơ gạo con bà lèn hai bữa lại chả hết hai bơ , hoá ra còn quá công người lớn " Chả nhẽ bà để cháu nhịn từ giờ đến quá trưa. |
Bà đồ vội níu lấy tay người kia van vỉ : "Bác ơi , cháu nó bé hạt tiêu , nó vẫn vào làm trong này" "Có ai hoài cơm , mới mượn con nhà bà" "Thôi thì không công sá gì , bác cho cháu nó hai bữa cơm người lớn làm được tám chín" "Hai bữa ! Hào chưa đầy bơ gạo con bà lèn hai bữa lại chả hết hai bơ , hoá ra còn quá công người lớn" Chả nhẽ bà để cháu nhịn từ giờ đến quá trưa. |
* Từ tham khảo:
- ai khảo mà xưng
- ai khiến
- ai lại
- ai màng
- ai mẫn
- ai mượn